Nguyên Thạch

Vá Mảnh Giang Sơn

Tim hồng vá lại mảnh Giang Sơn
Trời Nam ải Bắc trổi giọng hờn.
Hồn thiêng u uẩn vờn trong gió.
Tổ Quốc đau thương trổi từng cơn
Em ngồi vá lại mảnh cờ vàng.
Tận tụy đường kim nét em đan.
Em đan dòng lệ hồn Tổ Quốc.
Dẫu biết đường kim dặm bước ngàn.
Em ngồi vá lại mảnh đời đau.
Mỗi mũi kim đan mỗi giọt trào.
Đêm khuya hằng ước lành dấu vá.
Cờ thương lưu mãi tận ngàn sau.
Chí mong vá lại mảnh Giang sơn.
Tủi nhục trong em vọng Quốc hờn.
Hồn thiêng sông núi chiều u uẩn.
Tổ Quốc thương đau ngập uất hờn.
Em đi vá lại những mảnh đời.
Đấu tranh tù tội lúc tàn hơi.
Còn chút máu tươi em truyền máu.
Dẫu biết thân gầy héo tã tơi.
Còn lại gì đây vá đời em.
Cả khối tâm tư trải màn đêm.
Bóng ai thoáng ngỡ người dũng sĩ.
Theo bước trống thiêng dội vang rền.
Cố vá cho xong mảnh cờ vàng.
Mai trời lộng gió phất hiên ngang.
Bao người ngả gục xương thành núi.
Cho cả giang sơn nụ cười vang.


Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 1.10.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vá Mảnh Giang Sơn"